Mùa Thu Sài Gòn
Mùa thu về, Sài Gòn lặng lẽ,
Mưa rơi như nỗi nhớ chợt đến,
Dưới hiên nhà, chiếc lá vàng khẽ,
Lướt qua nhau, như một giấc mơ thầm.
Mưa bay qua những ngả phố dài,
Như khẽ ru từng câu chuyện cũ,
Tiếng rơi nhẹ trên mái tôn bay,
Là âm thanh của lòng người vương vấn.
Sài Gòn mưa, mưa trong lòng phố,
Thả buồn vào những cơn gió vội,
Có ai đó như đợi, như chờ,
Một chiều thu mưa, ta về nơi.
Cơn mưa nhỏ, tan vào nhịp sống,
Giữa phố xá vẫn vội vàng trôi,
Nhưng trong giây phút mưa dừng lại,
Mùa thu đến, vẫn cứ thật ơi...
Mùa thu về, Sài Gòn lặng lẽ,
Mưa rơi như nỗi nhớ chợt đến,
Dưới hiên nhà, chiếc lá vàng khẽ,
Lướt qua nhau, như một giấc mơ thầm.
Mưa bay qua những ngả phố dài,
Như khẽ ru từng câu chuyện cũ,
Tiếng rơi nhẹ trên mái tôn bay,
Là âm thanh của lòng người vương vấn.
Sài Gòn mưa, mưa trong lòng phố,
Thả buồn vào những cơn gió vội,
Có ai đó như đợi, như chờ,
Một chiều thu mưa, ta về nơi.
Cơn mưa nhỏ, tan vào nhịp sống,
Giữa phố xá vẫn vội vàng trôi,
Nhưng trong giây phút mưa dừng lại,
Mùa thu đến, vẫn cứ thật ơi...