Hơn hai mươi năm đã trôi qua kể từ khi tôi rời xa mái trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ, một ngôi trường không chỉ là nơi tôi được học hỏi, mà còn là nơi tôi đã trưởng thành, hình thành nên những ký ức khó quên trong suốt chặng đường đời. Hôm nay, nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, cảm xúc trong tôi lại ùa về, đong đầy nỗi nhớ về mái trường xưa, về những thầy cô, bạn bè và bao nhiêu kỷ niệm thân thương.
Trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ, nơi tôi đã gắn bó suốt những năm tháng tuổi trẻ, là một phần quan trọng trong hành trang cuộc đời tôi. Từ những ngày đầu bước vào lớp 10, tôi đã cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi của thầy cô, bạn bè. Mỗi ngày đến trường là một cơ hội để tôi học hỏi, phát triển và khám phá những điều mới mẻ. Những giờ học căng thẳng, những buổi sinh hoạt ngoại khóa đầy vui vẻ hay những giờ thể dục sôi động đều là những mảng màu sáng trong bức tranh tuổi học trò của tôi.
Sau hơn 20 năm, khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi mới thực sự cảm nhận được hết giá trị của những bài học mà Thầy Cô đã truyền đạt, không chỉ trong sách vở mà còn trong cách sống, cách ứng xử với cuộc đời. Những bài giảng về lòng nhân ái, về ý chí kiên cường, về tình yêu quê hương, đất nước giờ đây vẫn văng vẳng trong tâm trí tôi. Đó là những bài học quý giá mà tôi không bao giờ quên.
Điều khiến tôi xúc động nhất chính là hình ảnh của những Thầy Cô, những người đã tận tâm dạy dỗ, dìu dắt chúng tôi từ những bước đi đầu tiên vào đời. Dù đã ra trường lâu rồi, nhưng tôi vẫn nhớ từng lời dạy bảo, từng cái nhìn trìu mến của thầy cô khi chúng tôi gặp khó khăn trong học tập hay trong cuộc sống. Những thầy cô ấy đã gieo vào lòng tôi không chỉ kiến thức mà còn là tình yêu thương, lòng bao dung và sự kiên nhẫn.
Hơn hai mươi năm qua, mỗi khi tôi gặp lại bạn bè cũ, những người bạn cùng lớp, những người đã từng chia sẻ bao vui buồn với mình trên con đường học vấn, cảm xúc lại trở nên bồi hồi. Dù cuộc sống mỗi người đã đi theo những hướng khác nhau, nhưng khi gặp lại nhau, chúng tôi vẫn cảm nhận được sự thân thiết như thuở nào, như thể thời gian không thể làm phai nhạt đi tình bạn của những năm tháng học trò.
Nhân dịp 20/11, tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến các thầy cô của Trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ. Dù thời gian đã qua, nhưng những gì Thầy Cô đã dạy tôi sẽ mãi là ngọn đuốc soi sáng trên con đường tôi đi. Những kỷ niệm đẹp về trường lớp, về Thầy Cô và bạn bè sẽ luôn là những ký ức ngọt ngào mà tôi sẽ lưu giữ suốt đời.
Mái trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ, dù đã rời xa hơn hai mươi năm, nhưng vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi. Những kỷ niệm về trường lớp, thầy cô, bạn bè mãi là những giá trị tinh thần quý báu, không bao giờ phai nhạt. Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam, tôi xin gửi lời tri ân đến tất cả các thầy cô và mái trường yêu dấu.
Trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ, nơi tôi đã gắn bó suốt những năm tháng tuổi trẻ, là một phần quan trọng trong hành trang cuộc đời tôi. Từ những ngày đầu bước vào lớp 10, tôi đã cảm nhận được sự ấm áp và gần gũi của thầy cô, bạn bè. Mỗi ngày đến trường là một cơ hội để tôi học hỏi, phát triển và khám phá những điều mới mẻ. Những giờ học căng thẳng, những buổi sinh hoạt ngoại khóa đầy vui vẻ hay những giờ thể dục sôi động đều là những mảng màu sáng trong bức tranh tuổi học trò của tôi.
Sau hơn 20 năm, khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi mới thực sự cảm nhận được hết giá trị của những bài học mà Thầy Cô đã truyền đạt, không chỉ trong sách vở mà còn trong cách sống, cách ứng xử với cuộc đời. Những bài giảng về lòng nhân ái, về ý chí kiên cường, về tình yêu quê hương, đất nước giờ đây vẫn văng vẳng trong tâm trí tôi. Đó là những bài học quý giá mà tôi không bao giờ quên.
Điều khiến tôi xúc động nhất chính là hình ảnh của những Thầy Cô, những người đã tận tâm dạy dỗ, dìu dắt chúng tôi từ những bước đi đầu tiên vào đời. Dù đã ra trường lâu rồi, nhưng tôi vẫn nhớ từng lời dạy bảo, từng cái nhìn trìu mến của thầy cô khi chúng tôi gặp khó khăn trong học tập hay trong cuộc sống. Những thầy cô ấy đã gieo vào lòng tôi không chỉ kiến thức mà còn là tình yêu thương, lòng bao dung và sự kiên nhẫn.
Hơn hai mươi năm qua, mỗi khi tôi gặp lại bạn bè cũ, những người bạn cùng lớp, những người đã từng chia sẻ bao vui buồn với mình trên con đường học vấn, cảm xúc lại trở nên bồi hồi. Dù cuộc sống mỗi người đã đi theo những hướng khác nhau, nhưng khi gặp lại nhau, chúng tôi vẫn cảm nhận được sự thân thiết như thuở nào, như thể thời gian không thể làm phai nhạt đi tình bạn của những năm tháng học trò.
Nhân dịp 20/11, tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến các thầy cô của Trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ. Dù thời gian đã qua, nhưng những gì Thầy Cô đã dạy tôi sẽ mãi là ngọn đuốc soi sáng trên con đường tôi đi. Những kỷ niệm đẹp về trường lớp, về Thầy Cô và bạn bè sẽ luôn là những ký ức ngọt ngào mà tôi sẽ lưu giữ suốt đời.
Nhớ Trường Xưa
Hơn hai mươi năm qua, tôi lại về,
Về lại mái trường Phạm Phú Thứ xưa.
Nhớ những buổi sáng hồn nhiên tươi trẻ,
Tiếng trống trường vang vọng, gọi về.
Về lại mái trường Phạm Phú Thứ xưa.
Nhớ những buổi sáng hồn nhiên tươi trẻ,
Tiếng trống trường vang vọng, gọi về.
Mái trường ấy, nơi chắp cánh ước mơ,
Thầy Cô, bạn bè, những người thân thương.
Bài giảng xưa, giờ vang vọng trong tôi,
Lời yêu thương, dạy tôi lớn lên từng ngày.
Thầy Cô, bạn bè, những người thân thương.
Bài giảng xưa, giờ vang vọng trong tôi,
Lời yêu thương, dạy tôi lớn lên từng ngày.
Mỗi góc sân trường, mỗi con đường quen,
Vẫn vẹn nguyên trong ký ức tim tôi.
Những kỷ niệm ấy mãi không phai mờ,
Dù thời gian trôi, tình vẫn đong đầy.
Vẫn vẹn nguyên trong ký ức tim tôi.
Những kỷ niệm ấy mãi không phai mờ,
Dù thời gian trôi, tình vẫn đong đầy.
20/11, xin kính dâng Thầy Cô,
Lời cảm ơn sâu sắc nhất trong lòng.
Những năm tháng ấy, tôi không thể quên,
Với Thầy Cô, trường xưa mãi là nhà.
Lời cảm ơn sâu sắc nhất trong lòng.
Những năm tháng ấy, tôi không thể quên,
Với Thầy Cô, trường xưa mãi là nhà.
Mái trường Trung học Phổ thông Phạm Phú Thứ, dù đã rời xa hơn hai mươi năm, nhưng vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời tôi. Những kỷ niệm về trường lớp, thầy cô, bạn bè mãi là những giá trị tinh thần quý báu, không bao giờ phai nhạt. Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam, tôi xin gửi lời tri ân đến tất cả các thầy cô và mái trường yêu dấu.